NHỮNG DẤU ẤN PHẬT GIÁO
Ở MIỀN TÂY QUẢNG BÌNH
ThS. Nguyễn Hữu Thông
ThS. Lê Thị Như Khuê
Phân viện Văn hóa Nghệ thuật quốc gia Việt Nam
Tóm tắt: Tây Quảng Bình là giao lộ đáng lưu ý trong bức tranh văn hóa của các tộc người, với nhiều nét tương tiếp quan trọng, hàm chứa những vấn đề liên quan đến việc lý giải nhiều câu hỏi, vượt khỏi phạm vi của một tỉnh, thậm chí là một vùng. Vùng núi phía Tây tỉnh Quảng Bình, phía Tây Bắc là nơi cư trú của dân tộc Chứt thuộc ngôn ngữ Việt-Mường, có mối quan hệ không tách rời với các dân tộc nằm sâu trong đất Lào về phía Tây, với tộc người Bru-Vân Kiều nói ngôn ngữ Môn-Khmer về phía Đông Bắc. Trong đó đáng chú ý nhất là dấu ấn văn hóa Phật giáo ở vùng đất này, mà ngày nay đã để lại nhiều tập tục thờ cúng và văn bản đáng lưu tâm, giúp chúng ta phần nào lý giải những câu hỏi trên. Điều đó đã gợi ý giúp chúng tôi hình thành những giả thiết quan trọng, góp phần tái hiện quá trình lan tỏa ảnh hưởng của Phật giáo trên vùng đất này, gợi mở nhiều vấn đề trong việc tìm hiểu, nghiên cứu Phật giáo Quảng Bình trong lịch sử, đặc biệt là những ảnh hưởng của Phật giáo ở khu vực phía Tây, trong mối quan hệ với Phật giáo Việt Nam và Phật giáo khu vực.
Từ khóa: Quảng Bình, miền tây phía Tây, dân tộc thiểu số, tín ngưỡng thờ Bụt, Phật giáo.
Nguồn: Tạp chí Văn hóa học số 1 (47) - 2020
Bình luận
Bài viết cùng chuyên mục